Khi đến Anh, ngoài thủ đô London, hai thành phố Cambridge và Oxford là nơi được du khách tìm đến nhiều nhất. Được biết đến như các thành phố Đại học nói tiếng Anh cổ xưa nhất châu Âu. Và lẽ dĩ nhiên, đây cũng là một trong những nơi cổ kính nhất nước Anh. Nhiều người hỏi tôi Cambridge và Oxford nơi nào thú vị hơn. Dù đã viết cuốn truyện “Oxford yêu thương”, nhưng câu trả lời thật không quá đắn đó: Cambridge!
Giống như Oxford, Cambridge cũng có những ngôi trường Colleges cổ kính thuộc Đại học Cambridge, cũng có những tòa tháp vươn cao quyền quý, cũng có những giáo đường mái vòm và những cánh cửa gỗ được chạm khắc uy nghi. Vây điều gì trở nên khác biệt và thú vị hơn?
Cambridge cách London về phía bắc khoảng 80km và được các thị trấn yên bình bao quanh. Vì thế, bản thân Cambridge cũng rất yên tĩnh, bình an và có lượng cây xanh phủ rợp rất trong lành. Cambridge còn có nhiều khoảng không dành cho công viên, các kênh đào thả những loại thủy cầm, các thảm cỏ xanh rì được cắt xén chăm chút. Ngoài ra, dòng sông Cam thanh mảnh uốn mình chảy lượn quanh các Colleges chính là linh hồn giúp thành phố toát lên vẻ êm đềm. So với Oxford, Cambridge mềm mại, gần gũi và lãnh mạn hơn rất nhiều.
Chúng tôi đi ngang bến thuyền, nơi các sinh viên đăng ký làm người chèo thuyền đưa du khách lững lờ dạo qua các Colleges xinh đẹp như King’s College, Trinity’s College, Saint John’s College. Được biết những người chèo thuyền toàn là các nghiên cứu sinh, những tiến sỹ tương lai, các du học sinh xuất sắc, chúng tôi thấy ái ngại không dám xuống thuyền. Phần vì … cũng muốn tiết kiệm do giá cả bên Anh cực đắt, chúng tôi tự hài lòng khi đi bộ thong dong dọc theo dòng sông Cam. Ở Cambridge, sinh viên quốc tế chiếm đến 30% dân số nên bạn tha hồ bắt gặp những cô cậu trẻ măng tay ôm sách, tay cầm bánh mỳ gặm vô tư. Các sinh viên châu Á khá đông, và thỉnh thoảng gặp vài người da màu. Điều này ở Oxford khá hiếm, có thể vì người gốc Á thích vẻ lãng mạn của Cambridge hơn chăng? Riêng tôi, nếu được chọn, tôi thích đến Oxford để học tập. Đơn giản vì Cambridge quá thơ mộng, thật khó mà tập trung dùi mài kinh sử được.
(Trích đoạn trong cuốn “Venise và những cuộc tình gondola”)